Nhưng chỉ mới được mấy ngày, anh ta đã cảm thấy có chút mông lung.
Hoặc cũng có thể là do, ngay từ khi sinh ra, anh ta đã được định là sẽ cô độc.
Cô độc mở mắt ra, cô độc bật khóc, cô độc mỉm cười, sau này, chắc chắn sẽ có một ngày nào đó, anh ta cô độc mà yên lặng rời khỏi thế gian này.
Trước giờ anh ta đều cô độc như vậy.
Tự khi anh ta hiểu chuyện, dường như chưa từng có ai bước vào lòng anh ta.
Đã từng có một tia ánh sáng mặt trời rực rỡ chiếu vào thế giới của anh ta, chỉ là tia sáng ấm áp đẹp đẽ đó lại chưa từng thuộc về anh ta.
Anh ta là một người cố chấp, một khi đã nhận định một chuyện hay một người nào đó thì sẽ không để ý đến bất cứ thứ gì khác nữa.
Cho đến khi sinh mệnh này chấm dứt.
Cố Tinh Trạch bỗng nhiên nhếch môi cười giễu, sau đó nói: "Em không cần can thiệp vào chuyện này, chỉ là anh hy vọng em hiểu được rằng, anh không phải là con thú dữ, em không cần phải trốn tránh anh như vậy. Hơn nữa, nghe nói em sắp cử hành hôn lễ rồi, trước tiên anh vẫn muốn chúc em một tiếng, hy vọng em sẽ thật hạnh phúc. Ngoài ra, em cũng đừng lo lắng rằng anh sẽ lưu luyến mãi không quên được em, anh có kiêu ngạo và tự tôn của mình, lòng em đã quyết, anh cũng sẽ không quay đầu, vì vậy em không cần lo rằng anh sẽ vương vấn không buông, trên thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044487/chuong-2476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.