Elise lại bâng quơ phán: "Giả thiết là, nếu anh bị thương rất nghiêm trọng, hoặc là tế bào ung thư khuếch tán toàn cơ thể, tôi có thể tách đầu anh ra khỏi các bộ phận của cơ thể, sau đó đem đầu anh gắn vào một cơ thể thích hợp."
Cung Kiệt che cổ, nghe cô ấy nói, không rét mà run:"Vẫn là thôi vậy!"
Elise là thành viên trẻ tuổi nhất trong đội ngũ, cô ấy tiến lên nhẹ nhàng ôm lấy Cung Kiệt, nói: "Cậu hai, nghe nói, anh có người bệnh muốn giao phó cho tôi?"
Cung Kiệt gật đầu.
Đưa Vân Nghiệp Trình đến phòng quan sát, ông được tiêm một mũi an thần trên máy bay, hiện tại vẫn còn trong trạng thái hôn mê.
Elise đi một vòng quanh ông, bất chợt vén chiếc chăn màu trắng trên người ông lên, bàn tay đeo bao tay chống khuẩn cởi bỏ hết cúc áo trên người Vân Nghiệp Trình, nghiêm túc quan sát vết thương trên người ông.
"Ồ... Là H2SO4 đặc."
"Uh`m."
"Nửa người trên bị bỏng cực kỳ nghiêm trọng."
Cung Kiệt giải thích: "Bởi vì bị tạt H2SO4 đặc chính diện nên có thể nói là thương tích đầy mình."
Elise thản nhiên nói: "Ít nhất là khuôn mặt đã bị hủy hoàn toàn."
"Vẫn có hi vọng chứ?"
Cung Kiệt có chút khẩn trương.
Elise nhìn anh một cái, bỗng nhiên nhún vai, vô tội hỏi lại: "Không phải ông ấy còn sống sao?"
"Bác sĩ nói bây giờ ông ấy vẫn chưa vượt qua giai đoạn nguy hiểm."
Elise nghe vậy, tao nhã mỉm cười, nhẹ nhàng nói: "Nếu anh hỏi ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044399/chuong-2433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.