Mộ Nhã Triết liền nói, “Đi đi, anh ở phòng tiếp khách đợi em.”
“Được. Vậy anh trông Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần nhé.”
Hữu Hữu ở bên cạnh bất mãn, “Chỉ trông Tiểu Dịch Thần là được… Hữu Hữu cực kỳ ngoan mà!”
Tiểu Dịch Thần lại không cam lòng hừ lạnh một tiếng, híp mắt nói, “Cũng chỉ có ngoan trước mặt mẹ mà thôi!”
Trên mặt Hữu Hữu là tươi cười, lại âm thầm giẫm mạnh lên chân Tiểu Dịch Thần.
Tiểu Dịch Thần kêu ‘A’ một tiếng, vẻ mặt nhăn nhó vì đau đớn, ôm thắt lưng Mộ Nhã Triết ấm ức kể khổ, “Cha à! Cha nhìn xem! Hữu Hữu lại bắt nạt con!”
“Tìm người cứu cũng vô dụng thôi.”
Vân Thi Thi đau đầu nói, “Đừng cãi nhau nữa!”
Hai đứa bé lập tức an phận, nắm tay nhau, tương thân tương ái.
Nhân viên cửa hàng đem mấy bộ lễ phục vào phòng thử đồ trước, Vân Thi Thi đi theo bọn họ vào trong.
Nhưng mà cô vừa mới bước vào phòng thử đồ, liền nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.
Chỉ thấy Tống Ân Nhã đứng trước bàn trang điểm, ăn mặc rất xinh đẹp, nhất là trang điểm tinh xảo trên mặt, phong cách mỹ nữ cực kỳ tao nhã.
Chỉ là sắc mặt rất khó coi, khí sắc có vẻ kém, bất luận trang điểm đậm thế nào cũng khó mà che dấu.
Vân Thi Thi sửng sốt một phen, lập tức nhếch môi, có chút mờ mịt, không biết vì sao cô ta lại xuất hiện ở đây.
Không thể không nói, thủ đô rộng lớn như vậy, đúng ra cũng thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044342/chuong-2404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.