Trong đầu, nhất thời hiện lên một hình ảnh.
Anh khoác một cái áo cà sa màu vàng, quỳ ở trong miếu, đầu trọc lóc, vẻ mặt u oán mất hết sinh khí đang ngồi gõ "cốc cốc cốc..."
Nghĩ tới đó, anh lần nữa hung hăng tự đánh mình một cái, gào khóc nói: "Không được, không được! Giám đốc Mộ, anh không thể tàn nhẫn đối với tôi như vậy được!"
Không phải chỉ là cắt tóc thôi sao.
Phải khiến người này tới tận cửa đe dọa, là muốn tạo áp lực cho anh sao?
Tần Chu vẻ mặt đen xì.
"Cho nên, anh cũng không thể tàn nhẫn đối với tôi như vậy!"
Mộ Nhã Triết lại nói: "Đây là mệnh lệnh, không được vi phạm."
Tần Chu khẽ nhăn mặt, nhưng trong đầu lại lóe lên một ý nghĩ, chợt nhớ ra cái gì, bỗng nhiên "he he" cười đắc ý nói: "Anh bây giờ hình như không có quyền ra lệnh cho tôi!"
"Ý gì?"
Mộ Nhã Triết nhìn anh, ánh mắt nghi ngờ.
"Anh bây giờ đã không còn là ông chủ của giải trí Hoàn Vũ, nói như vậy, anh cũng không còn là cấp trên của tôi rồi!"
Tần Chu có chút hả hê cười nói: "Cho nên, anh không có quyền ra lệnh cho tôi phải làm gì!"
"..."
Lần này, tới Mộ Nhã Triết phải kinh ngạc, không nói nắm chặt tay, trừng anh ta một cái.
Chỉ thấy Tần Chi vẫn cười xán lạn như cũ, vẻ mặt đê tiện nói: "Mà tôi, lại là người đại diện của Thi Thi, đoàn làm phim đã có yêu cầu như vậy, tôi tất nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044321/chuong-2392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.