Tống Ân Nhã bất động, nhưng mà chậm rãi đứng dậy, mê mang nhìn gương mặt trắng bệch trong gương, lập tức nhìn khuôn mặt ngạc nhiên nghi ngờ của Lục Cảnh Điềm, cười xấu hổ.
“Không có gì!”
Vừa dứt lời, cô ta lại có phản ứng nữa.
Cô ta che miệng lại nôn khan một trận, vô cùng thống khổ.
Lục Cảnh Điềm thấy trái tim đập nhanh hơn, cô ta nhíu mày, không khỏi sững sờ cười gượng, “Nếu không phải cậu không có bạn trai, tớ thật sự hoài nghi có phải cậu mang thai hay không…”
“Không có!”
Vẻ mặt Tống Ân Nhã lúng túng phủ nhận.
Nhưng mà phản ứng mãnh liệt như vậy, không thể nghi ngờ là có chút giấu đầu hở đuôi.
Lục Cảnh Điềm trái lại càng hoài nghi hơn, “Ân Nhã, cậu đừng tin là thật… Cậu không thấy tớ chỉ nói đùa thôi sao?”
“…”
Vẻ mặt Tống Ân Nhã trắng bệch, lập tức nhếch môi, “Vui đùa như vậy, không buồn cười đâu…”
Nói xong, cô ta xoay ngừi, vừa định chuẩn bị rời đi.
Lục Cảnh Điềm đột nhiên khẩn trương cầm cổ tay cô ta, nhạy cảm nói, “Ân Nhã, không phải cậu… Là thật chứ…?”
Cô ta không ngốc.
Sao có thể không nhìn ra được, phản ứng mãnh liệt như vậy, rõ ràng là phản ứng điển hình của có thai.
Cô ta vốn chỉ hoài nghi, nhưng phản ứng chối bỏ mãnh liệt như vậy của Tống Ân Nhã, trái lại càng chứng thực suy đoán của cô ta.
Lúc trước cô ta chú ý tới, trong túi của Tống Ân Nhã đều là thực phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044233/chuong-2348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.