Đội trưởng này, tuổi còn trẻ, tốt nghiệp trường cảnh sát năm năm, mò mẫn bò tới, lăn lộn đến vị trí này, đã xem như tuổi trẻ đầy hứa hẹn.
Nhưng áp lực lớn như vậy giáng xuống đầu anh ta, anh ta cũng bực tức đầy cõi lòng.
Trong lòng yên lặng nghĩ: "Nếu như vụ án nào cũng nói phá là phá, tôi đã sớm không ngồi ở vị trí này rồi! Cho rằng vụ án nào cũng dễ phá như vậy hả?! Ài! Những nhân vật lớn này cũng thật có ý tứ, nhẹ nhàng nói một câu, cho một kỳ hạn, bắt cho chúng tôi phải phá án trong kỳ hạn quy định, cho dù tôi là Holmes, cũng không có bản lãnh lớn như vậy!"
Cục trưởng nhìn anh ta một cái, làm sao không biết trong lòng anh ta đang tự nói cái gì, lạnh lùng nói, "Cậu đừng nhìn tôi! Nhìn tôi có gì hay chứ! Trên mặt tôi không có gì cả, cho dù nhìn xuyên qua mặt tôi cũng không phá được án!"
"..."
"Có nghe rõ chưa! Mười ngày! Những vụ án khác, anh tạm thời không cần lo lắng, quản lý vụ án này cho tốt là được! Nếu điều tra không được, cậu cũng đừng tới gặp tôi nữa! Có nghe hay không!?"
"Vâng!"
...
Lúc Vân Thi Thi thức dậy, đã là một giờ chiều.
Hai đứa nhóc vẫn còn ngủ say.
Vân Thi Thi không đành lòng quấy rầy bọn họ, vì thế, len lén vào nhà vệ sinh, gọi điện thoại cho Cung Kiệt.
Đầu bên kia, Cung Kiệt nhận điện thoại, trong giọng nói lại không nghe được bất cứ mệt mỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044214/chuong-2338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.