Cung Kiệt cả giận nói: "Cậu nói rõ, cậu không thích đàn ông!"
Giọng nói có hơi cao.
Toàn bộ người trong nhà ăn đều dừng động tác trên tay, cũng thôi nói chuyện, tất cả đều bị một tiếng rống tức giận này hấp dẫn, thi nhau bắn ánh mắt qua đây.
Dù là nhân viên quầy bar cũng không khỏi sững sờ nhìn qua đây, động tác trên tay dừng lại.
Không khí lập tức như bị ngưng tụ.
Cung Kiệt lạnh lùng nhìn chung quanh một vòng, ánh mắt không tốt.
Mọi người bị ánh mắt này chấn nhiếp, xấu hổ quay mặt đi, không dám nhìn nhiều.
Hữu Hữu nén cười, dỗ dành nói: "Được rồi! Cháu biết rồi, cháu không đùa cậu nữa!"
"Hừ."
"Được rồi, được rồi, cháu biết sai rồi, cậu đừng nóng giận!" Hữu Hữu khẩn trương dỗ anh.
Dù sao, vẫn còn thời gian vài ngày ở trên đảo, cậu còn phải trông cậy vào phiếu cơm lớn Cung Kiệt này để sống qua ngày đó!
Đùa quá mức, cậu thực tức giận, trong cơn giận giữ vứt luôn bọn họ ở trên đảo này thì đúng là kêu trời không thấu, kêu đất đất chẳng hay, thật đáng sợ.
Tiểu Dịch Thần cũng gió chiều nào xoay chiều ấy, lập tức đứng về phía Cung Kiệt, lên án: "Hữu Hữu, đùa cũng không thể đùa quá trớn! Cậu rõ ràng thích phụ nữ!"
Hữu Hữu nghiêng mặt liếc mắt nhìn cậu một cái: "Hừ, Mộ Dịch Thần anh thật có tiền đồ, còn biết "làm phản" rồi."
Ba người dùng xong cơm trưa, Cung Kiệt liền dẫn hai tên nhóc ra bờ biển đi dạo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044184/chuong-2322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.