Dường như cô ta vừa buông lỏng, sự ràng buộc nào đó với anh ta liền sẽ hoàn toàn mất đi.
"Em không muốn... Em không muốn..."
Lâm Tuyết Nhã cố chấp mà cương quyết nói: "Em không muốn, em chính là muốn cố chấp như vậy, em chỉ muốn ở bên cạnh anh!"
"Nhưng anh không thích em."
Hoa Cẩm bất thình lình phát ra một câu.
Lâm Tuyết Nhã sửng sốt, khó có thể tin nhìn chằm chằm anh.
"Cái gì?"
"Em nghe được rất rõ ràng."
Một câu nói cuối cùng phát ra khỏi miệng, Hoa Cẩm ngược lại càng thêm tỉnh táo, bình tĩnh nói: "Anh không thích em, từ khi vừa mới bắt đầu, cho tới bây giờ, anh đối với em đều không có bất kỳ tình cảm gì. Chỉ là, em chiếu cố anh cũng được, không muốn xa rời anh cũng được, anh rất cảm kích, nhưng...! Chỉ thế thôi."
"Anh gạt người!"
Lâm Tuyết Nhã khó có thể tin, hoặc là, cô không dám tin tưởng tàn nhẫn như vậy, lừa mình dối người nói một mình: " Anh rõ ràng từng nói, anh rất yêu em..."
Cùng một chỗ với anh ta, bất luận là hôn, hay là triền miên, anh ta hướng cô nói ra những tình thoại đó, chẳng lẽ cũng đều là giả sao?
Thật sự là giả sao?
Cho dù cô hoài nghi, nhưng nếu như anh ta từ lúc ban đầu cũng là lừa gạt, cứ như vậy lừa gạt cô đến cùng không được sao?
Hoa Cẩm lại vô cùng lạnh lùng, lạnh lung đến mức gần như bạc tình bạc nghĩa, anh ta ôn nhu mà nhìn cô, hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044067/chuong-2264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.