Cung Kiệt đột nhiên phúc hắc nói, “Người thua để cho Hữu Hữu gánh cho.”
Hữu Hữu nằm cũng trúng đạn, khó chịu, ném bài, “Này! Cậu, rốt cuộc là cậu trừng phạt người thua hay là trừng phạt cháu?”
Cung Kiệt huýt sáo một tiếng, “Vậy thua thì để anh rể cởi quần áo.”
Mộ Nhã Triết lạnh lùng nhìn anh một cái, “Được.”
Không sao cả, dù sao trong phòng khách cũng mở máy sưởi.
Hữu Hữu nói, “Dù sao nơi này ngoại trừ mẹ, đều là đàn ông, cha cởi được.”
Cung Kiệt cười âm trầm, “Cũng không đơn giản như vậy, cởi quần áo, còn phải ra ngoài cửa chạy một vòng.”
Mọi người im lặng rồi.
Oán hận nhiều vậy sao?
Quá độc ác rồi.
Bên ngoài cửa sổ tuyết bắt đầu rơi, lạnh muốn chết.
Mộ Nhã Triết trực tiếp nói với anh ta, “Thích chạy trần truồng như vậy, tự mình chạy đi.”
Cung Kiệt, “…”
Hoa Cẩm cười khúc khích.
Tầm mắt lạnh như băng của Cung Kiệt bắn tới.
Mọi người nhất thời cảm thấy gió lạnh từ Seberia thổi tới, lạnh thấu xương!
Cung Kiệt đột nhiên nói, “Như vậy đi, người nào thua, nhảy từ tầng hai biệt thự xuống.”
Vân Thi Thi gõ vào đầu anh, “Chơi bài mà thôi, phải liều mạng như vậy sao?”
Hoa Cẩm đột nhiên cảm thấy người đàn ông này rất khủng khiếp.
Cung Kiệt bị Vân Thi Thi gõ vào đầu, ấm ức nói, “Chúng em đánh bài đều chơi như vậy mà!”
Vân Thi Thi nói, “Em không phải là người thường, bọn chị không so được với em.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044020/chuong-2240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.