Thì ra cửa vốn khép hờ, căn bản là không có đóng chặt.
Hai tiểu bán bao ở bên ngoài chơi tuyết đến là hứng khởi, tuyết đã bắt đầu rơi nhiều, Cung Kiệt và hai tiểu bánh bao chơi ném tuyết, kết quả là bị sức chiến đấu dung mãnh của anh em Tiểu Dịch Thần đánh cho chạy tóe khói.
Mộ Nhã Triết vốn không có ý định tham gia, nhưng mà Hữu Hữu lại làm nũng để anh chơi bằng được, cậu cùng Mộ Nhã Triết một đội, để cho Tiểu Dịch Thần và Cung Kiệt một đội.
Cung Kiệt vừa nghe thấy thế cũng hài lòng, cổ vũ anh tham gia.
Mộ Nhã Triết chỉ định về lấy cái bao tay để chuẩn bị gia nhập “chiến trường”, kết quả vừa mới vào cửa đã nghe thấy tiếng nghị luận của mẹ con ba người họ.
Thính giác của anh rất nhạy cảm, lập tức nghe thấy câu nói thì thầm ghen ghét của Vân Thanh Miêu, bởi vậy lập tức đứng lại, lạnh lùng đánh giá bọn họ, gần như không có bất cứ điều gì kiêng kị mà chán ghét nói ra một câu như vậy.
Ba người Tương Ngọc vừa thấy anh đứng ở cửa, dường như đã nghe thấy hết những lời oán giận Vân Thi Thi của bọn họ ban nãy, nhất thời cảm thấy vô cùng quẫn bách không biết phải làm sao.
Nhất là Vân Thanh Miêu, khẩn trương đứng lên, nơm nớp lo sợ nhìn anh, rụt vai lại, đỏ mặt tía tai.
“Anh rể… Anh… Ở đây từ bao giờ vậy?”
Cô ta rúm ró nấp sau lung Tương Ngọc, hiển nhiên là cảm thấy rất chột dạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043984/chuong-2222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.