“Thích thích.”
Tiểu Dịch Thần gật đầu liên tục, sợ Cung Kiệt hối hận, khẩn trương ôm quà vào trong ngực, cười hì hì, khác với sự lạnh lùng và lạnh nhạt lúc trước, ôm cổ Cung Kiệt, vô cùng thân mật cọ xát khuôn mặt tuấn tú của anh, “Cảm ơn quà năm mới của cậu, cháu cực kỳ thích!”
“Cháu thích là được rồi!”
“Nhưng mà cậu không được hối hận nha…! Nếu quà đã tặng rồi, không thể lấy trở về đâu nha!” Tiểu Dịch Thần cảnh giác nói.
Khóe môi Cung Kiệt giật giật một phen, nhịn không được véo khuôn mặt của thằng nhóc đó, bất mãn nói, “Cậu là người keo kiệt như vậy sao?”
“Giống…”
Cung Kiệt im lặng, “…”
Anh đột nhiên đưa tay ra cướp lấy, “Vậy mà nói cậu keo kiệt, cháu trả quà lại cho cậu.”
“Không!”
Tiểu Dịch Thần vội vàng bảo vệ, nhảy từ trên người anh xuống, chạy đến chỗ Mộ Nhã Triết, bò lên trên người Mộ Nhã Triết, ôm Mộ Nhã Triết tố cáo, “Cha à, cha phải bảo vệ con! Đừng để cậu cướp lấy quà của con!”
Đầu lông mày của Cung Kiệt căng mạnh lên, nghiến răng nghiến lợi.
Thằng nhóc này!
Tuyệt không biết cảm kích!
Cậu có biết hay không, du thuyền này cực kỳ đắt tiền, đem du thuyền đưa cho thằng nhóc này, đã không thể nghi ngờ là cắt một miếng thịt của anh đưa cho cậu, vậy mà một câu lời hay cũng không có, lại còn chạy đến chỗ cha mình tố cáo!
Anh muốn nghe một câu ‘Cậu thật hào phóng’ cơ!
Kết quả, nói anh là quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043968/chuong-2212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.