Cho dù tặng lì xì, cũng cần phải hào phóng tặng lì xì!
Tương Ngọc sửng sốt một phen, lập tức giật giật khóe miệng, bà ta đâu có nghĩ đến, hai đứa nhóc này ở trước mặt mọi người, trực tiếp mở miệng đòi lì xì đâu chứ?
Bà ta vốn nghĩ, hai đứa bé của Vân Thi Thi, hẳn là từ nhỏ đã được dạy quy củ, sẽ không chủ động mở miệng đòi lì xì, bởi vậy, bà ta nghĩ, có thể bỏ qua liền bỏ qua thôi!
Dù sao, bà ta gần như đã là nghèo rớt mùng tơi, nếu không phải thật sự eo hẹp, bà ta đâu có mặt dày mày dạn đến nhà người ta ăn cơm tất niên?
Ngay cả tiền gọi taxi đến đây cũng do Vân Nghiệp Trình trả hộ!
Hai đứa bé này lúc này mở miệng đòi bà ta tiền lì xì, rõ ràng là cố ý cười nhạo bà ta đây mà?
Tương Ngọc nhất thời khó xử không biết làm thế nào.
Hữu Hữu thấy bà ta thất thần tại chỗ, một lúc lâu sau đều không lấy lì xì ra, trên mặt đột nhiên suy sụp, khó tránh khỏi có chút thất vọng nói, “Không phải là bà trẻ không chuẩn bị tiền lì xì cho Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần đấy chứ? Thật keo kiệt mà!”
Tiểu Dịch Thần che miệng nở nụ cười, cực kỳ ghét bỏ nói, “Bà trẻ, không phải mấy trăm tiền mừng tuổi bà cũng không lấy ra được chứ? Tối nay là giao thừa nha, tay không đến thì thôi, thậm chí ngay cả tiền lì xì cũng không chuẩn bị, không phải chạy đến đây ăn chùa uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043954/chuong-2207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.