Cố Cảnh Liên gấp văn kiện lại, lãnh đạm nói: "Trời lạnh thế này, phái người đưa cậu ta đến bệnh viên! Chết ở chỗ này khó tránh khỏi xui xẻo."
“Vâng!”
...
"Ngày mai đã giao thừa rồi!"
Vân Thi Thi chẳng biết đi vào phòng làm việc của Mộ Nhã Triết từ lúc nào, khẽ gối đầu lên bờ vai anh, mặt mày hớn hở, ánh mắt lấp lánh, có vẻ cực kỳ hưng phấn!
Mới vừa rồi được Hữu Hữu nhắc nhở, lại xem lịch một hồi, lúc này mới xác định, tối ngày mai chính là đêm giao thừa!
Cô rất vui vẻ.
Dù sao, đây cũng là lần đầu tiên cô cùng Mộ Nhã Triết trải qua năm mới, cô vô cùng chờ mong!
Mộ Nhã triết có vẻ không quan tâm lắm: "Ờ..." một tiếng.
"Ờ...?"
Vân Thi Thi rất bất mãn đối với thái độ của anh, một tay giật lấy tài liệu trong tay anh, một tay kéo cằm dưới của anh qua, để anh nhìn về phía cô, gằn từng chữ: "Sắp qua năm mới, chả nhẽ anh không mong chờ điều gì sao?"
“Mong chờ cái gì?"
"..."
Vân Thi Thi có chút không vui: "Anh không mong chờ điều gì vào năm mới?"
Mộ Nhã Triết giật mình, khẽ cười, nói: "Anh chưa từng trải qua năm mới, cho nên, cảm giác năm mới đến cũng không khác gì ngày bình thường!"
"Sao vậy được? năm mới có nhiều thứ khác chứ!"
"Ví như?!"
"Hôm nay là tối trước giao thừa cho nên anh không thể chạy đông chạy tây mà phải ở nhà cùng em chuẩn bị giao thừa."
Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043939/chuong-2198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.