Tuy bề ngoài Tống Chính Quốc mắng xối xả Tống Ân Nhã, nhưng trong lòng vẫn nghĩ đến thanh danh của con gái.
Hoặc có thể là nghĩ đến thanh danh của chính mình!
“Ông muốn tôi thay ông giữ bí mật.”
Tống Chính Quốc chột dạ gật gật đầu.
“Có thể, nhưng mà tôi có một điều kiện!”
“Điều kiện sao?”
Trên mặt Tống Chính Quốc hiện lên vui sướng.
Anh đồng ý ra điều kiện, tất nhiên đó là chuyện tốt, chỉ sợ thái độ của anh dứt khoát, không để lối thoát.
Ra điều kiện, tất nhiên đó là đàm phán có đường sống.
“Được! Cậu cứ việc nói, điều kiện gì?”
“Muốn người ta giữ bí mật, cần có phí bịt miệng đúng không? Một ngàn vạn, ông thấy thế nào?”
Mộ Nhã Triết có thể nghĩ đến một phương thức cực đoan, làm người khác chán ghét.
Tống Chính Quốc lập tức bị chán ghét phá hủy, tròng mắt đều sắp rớt ra rồi!
Một ngàn vạn sao?
Ông ta lấy đâu ra khoản tiền này?
Tuy ông ta quyền cao chức trọng, người thân bên cạnh cũng buôn bán, chỉ là trên danh nghĩa ông ta không thể có sản nghiệp, nhưng gia tộc cũng có người lấy tài sản của ông ta đi tiến hành đầu tư, nhưng một chốc, một ngàn vạn này, ông ta thật sự không biết lấy đâu ra!
Cho dù ông ta không được người ta ca tụng là thanh liêm, nhưng cũng tuyệt đối không thối nát, thối nát đến mức tùy tiện lấy ra nhiều tiền như vậy.
“Nhiều tiền như vậy sao?” Ông ta cảm khái một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043899/chuong-2177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.