Mộ Nhã Triết gật đầu.
Vân Thi Thi nói: "Nếu cô ta muốn gặp anh nói chuyện, vậy thì anh đi đi."
Mộ Nhã Triết cảm thấy hơi ngạc nhiên: "Em cứ như vậy bảo anh đi sao?"
"Nếu không thế thì làm sao?"
Vân Thi Thi bỗng nhiên tạo dáng rồi vung nhẹ mái tóc ướt, quyến rũ cười, ánh mắt tình tứ nói: "Đã trễ thế này, em chẳng tin sẽ có người bỏ bê kiều thê như hoa như ngọc mà đi "sủng ái" một cô gái khác đâu!"
Ít ra thì anh không dám như vậy, ha.
Mộ Nhã Triết cười thành tiếng, nói: "Cho em mười phút sấy khô tóc đấy."
Giọng ra lệnh, là phong cách của anh.
Vân Thi Thi mở to hai mắt nhìn: "Để làm gì?"
Mộ Nhã Triết tắt điếu thuốc, nhả ra một hơi thật sâu, từ từ đứng dạy, đi tới bên cạnh cô, tóm lấy tay cô mà hôn nhẹ lên đầu ngón tay.
"Em đi cùng anh."
Tim Vân Thi Thi đập mạnh một nhịp, lập tức mỉm cười đáp: "Được."
...
Nữa giờ sau bọn họ tới bãi đậu xe, Vân Thi Thi xuống xe, vừa ngẩng đầu đã đổ mồ hôi lạnh.
Đây không phải là chỗ lần trước Tống Ân Nhã hẹn cô sao?
Chẳng lẽ, lâu như vậy, còn chưa đi?
Đã mười một giờ đêm, quán cà phê không phải đã đóng cửa rồi sao?
Mộ Nhã Triết khóa xe, đi lên trước ôm cô, thấy biểu tình sợ run của cô, hạ mi mắt hỏi: "Sao vậy?"
"Không có gì! Vào đi thôi!"
Vân Thi Thi cười với anh, thấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043869/chuong-2163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.