Mộ Lâm Phong làm như tức giận lắm, cô nghe xong, có chút tức tối, không chút lưu tình nói: "Đối với trưởng bối, tôi từ trước tới nay luôn chú trọng cấp bậc, tự nhận mình không phải danh gia khuê tú, những cái lễ nghĩa này, cũng hiểu được vài phần. Nhưng, cái gọi là kính trọng trưởng bối, vấn đề ở chỗ, làm trưởng bối già mà không kính, cậy già lên mặt, trưởng bối như vậy, làm sao có thể khiến cho người ta tôn kính cho được? Người kính ta, ta kính người, đạo lý cơ bản như thế, chắc ông cũng nên hiểu chứ?"
Đầu bên kia trầm mặc trong chốc lát, chỉ nghe được tiếng thờ đều của đối phương, nhưng đột nhiên, cô nghe thấy tiếng cười, ông ta giận quá thành cười.
"Bản lĩnh khác không có, há miệng ra cũng hung dữ như vậy! Chỉ là lúc này tôi không rảnh, không có thời gain để nói chuyện phiếm, giảng đạo lý với cô! Tôi có chuyện quan trọng muốn thương lượng, mời cô tới nhà họ Mộ, coi như nể mặt Nhã Triết, tôi mới khách khí với cô như vậy. Nếu như cô còn càn quấy, đừng trách tôi không khách khí!"
"Bác trai, lời nói này của bác hình như sai rồi, người càn quấy là bác mới đúng..."
Mộ Lâm Phong căn bản là không có kiên trì nghe cô nói, lạnh lùng cắt đứt lời cô, không khách khí nói: "Bớt nói nhảm! Bây giờ, cô lập tức tới đây, địa chỉ tôi sẽ nhắn tới bây giờ, hy vọng nửa tiếng sau tôi sẽ nhìn thấy cô!"
"Tôi sẽ không đi! Dù có đi, cũng sẽ đợi anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043731/chuong-2095.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.