Hữu Hữu càng học theo cha mình, vẻ mặt thâm tình bá đạo, trực tiếp đem tay Tiểu Dịch Thần nhét vào trong lòng mình.
Vân Thi Thi trực tiếp cạn lời rồi: "..."
Hai người này!
Cố ý bắt chước màn ân ái của họ, đây là đang cố ý giễu cợt cô sao?
Biểu cảm của Dịch Thần thậm chí ngang với ngôi sao hollywood mất, cười duyên, từ chối ngại ngùng, nửa chống cự, nửa lại là nghênh đón.
Hữu Hữu còn bồi thêm một câu: "Bảo bối của anh xấu hổ sao?"
Tiểu Dịch Thần thì đỏ mặt lầm bầm nói: "Cái gì vậy...? Trước mặt người ngoài, lại gọi người ta là bảo bối, hại người ta ngại muốn chết!"
Vân Thi Thi cả mặt đen xì.
Mộ Nhã Triết ánh mắt quét tới, "hừ" một tiếng, cực kỳ lạnh lùng.
Tiểu Dịch Thần lập tức rút tay về, giơ tay đầu hàng: "Chuyện không liên quan tới con, là Hữu Hữu!"
Hữu Hữu cạn lời!
Đúng là không có can đảm mà.
Rõ ràng là anh ấy phối hợp rất tốt, hiện tại cha mới trợn mắt một cái, liền đổ hết tội cho cậu bỏ chạy giữ thân.
Sau khi pha xong trà, ba người mỗi người một ly, nhưng họ cũng không uống, trước tiên áp tay vào cho ấm.
Còn Mộ Nhã Triết?
Anh thì theo sau lưng, phụ trách cầm túi lớn túi nhỏ, ba mẹ còn thì đi trước, hi hi ha ha nói chuyện phiếm với nhau!
Hữu Hữu quay đầu nhìn lại, nhìn thoáng qua Mộ Nhã Triết tay trái tay phải xách đầy đồ, không nhịn được che miệng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043721/chuong-2090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.