Vân Thi Thi thấy cậu nũng nịu, quấn quít lấy cô, muốn cô cho ăn, lập tức hiểu ra.
Tên nhóc này, hóa ra là đang ghen tị.
Thấy cô thân thiết với Cung Kiệt, nhất định là ghen, cho nên mới muốn quấn quít lấy cô.
Con của mình, nghĩ gì, cô còn không rõ sao?
Huống chi, Hữu Hữu ngày thường luôn luôn hiểu chuyện lanh lợi, khi ăn đều là tự mình ngoan ngoãn cầm bát, đồ ăn cũng là tự mình gắp, năng lực tự chủ rất lớn.
Lúc này, đoán chừng là do Cung Kiệt rồi.
Còn Mộ Dịch Thần?
Cũng chỉ là ăn theo Hữu Hữu giúp vui mà thôi!
Vân Thi Thi rất nhanh đã bị vẻ đáng yêu của hai bánh bao nhỏ thu phục.
Thấy cô không có động tác, Mộ Dịch Thần lại tội nghiệp kéo ống tay áo của cô, ánh mắt thúc giục, mềm giọng làm nũng đứng lên.
"Mẹ, con ăn!"
Vân Thi Thi quả thực không chịu nổi bộ dáng này của cậu, gắp một miếng thịt, đưa tới miệng Hữu Hữu, lúc này cậu mới có vẻ hài lòng.
Vừa muốn gắp cho Tiểu Dịch Thần, đã nghe thấy âm thanh khó chịu của Mộ Nhã Triết.
"Mau trở lại chỗ ngồi của mình!"
Nói, Mộ Nhã Triết hướng tới phía ghế ngồi của cậu.
Anh không có người gắp cho ăn, hai thằng nhóc này, còn muốn hưởng thục "đặc ân" đó sao?
Mộ Nhã Triết nghe vậy, liền rầu rĩ không vui, cho tới nay cậu chưa dám trái với lời của cha bao giờ, Mộ Nhã Triết ra chỉ thị, cũng chưa bao giờ phải nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043696/chuong-2076.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.