Mái tóc màu bạc, áo lông màu đen, đôi lông mày thâm thúy, đôi mắt như ngôi sao trong đêm, khóe môi hơi nhếch lên, giống như là tự phụ, lại càng giống tình thế bắt buộc!
“Mau nhìn mau nhìn! Bên kia có một người đàn ông tóc màu bạc, trời ạ, đẹp trai quá! Tôi cảm thấy người đàn ông này cầm quả bóng màu xanh lên bằng một tay đẹp trai nhất rồi!”
“Có phải anh ấy làm việc trong đội bóng rổ không? Ném bóng đúng là lợi hại, mỗi một quả đều rất chuẩn.”
“Hơn nữa… Tư thế ném bóng rổ của anh ấy rất đẹp trai đó!”
“Tôi thấy ông chủ chắc là choáng váng muốn khóc trong nhà vệ sinh rồi.”
“…”
“Ting ting!”
Một quả bóng màu xanh đảo quanh một vòng quanh rổ, lọt vào, Cung Kiệt mỉm cười xoay người, tiếng vỗ tay vang lên.
Vân Thi Thi đã nhìn đến ngây người rồi.
“Tiểu Kiệt, sao em ném bóng rổ lợi hại như vậy…? Trước đây thường xuyên chơi đùa sao.”
Cung Kiệt lắc đầu, “Đây là lần đầu tiên em chơi.”
“…”
Vân Thi Thi càng lúc càng cảm thấy anh là người phi thường.
Máy ném bóng rổ độ khó cực kỳ cao vậy mà anh ném vào được.
Trong lòng Cung Kiệt oán thầm, độ khó này thì tính là cái gì.
Thị lực của anh rất tốt, hơn nữa nhắm chính xác, cơ bản không có độ khó.
Trở lại nhà họ Cung, tiếp nhận một loạt huấn luyện, bắn súng với bia di động nhanh, cấp bậc máy ném bóng rổ như vậy, thật sự là trò trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043671/chuong-2065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.