Mười mấy phút sau, Lâm Chi thay một bộ quần áo khác trở lại, sắc mặt khó coi.
Mấy nhà tài trợ và đạo diễn Cố đều đã đến, có mấy người này ở đây, Hoa Cẩm cũng thu liễm lại một chút.
Anh ta là một người rất thức thời, Lâm Chi cũng vậy, giống như lúc nãy chưa từng xảy ra chuyện gì, không khí dần trở nên náo nhiệt hơn.
Chụp mấy tấm ảnh tập thể, sau đó mấy diễn viên cùng chụp ảnh với nhau, bữa tiệc khánh công liền kết thúc.
Vân Thi Thi và Mộc Tịch đi xuống bãi đậu xe, đang trò chuyện, đi qua một cua quẹo, chợt trong bóng tối thò ra một cánh tay, kéo cô vào trong.
Mộc Tịch hoảng sợ, nhìn qua, lại thấy Hoa Cẩm đang đứng trong góc, nắm tay Vân Thi Thi, ra dấu tay với cô ấy, ý bảo cô ấy đừng lên tiếng.
"Mộc Tịch, tôi có chuyện muốn nói với Thi Thi, cô có thể tránh mặt được không."
Thái độ Hoa Cẩm lễ phép.
Mộc Tịch đợi chỉ thị của Vân Thi Thi, thấy cô cũng phất tay, liền thức thời đi ra chỗ khác.
Vân Thi Thi xoay người, nhìn Hoa Cẩm, lại thấy vẻ mặt anh ta áy náy, trong mắt không còn sự lãnh đạm nữa, mà dịu dàng như nước.
"Thật xin lỗi, để em phải chịu ủy khuất."
"Hoa Cẩm... Rốt cuộc là chuyện gì? Từ lúc ở Hải Thị về đây, hình như anh... Lạnh lùng hơn rất nhiều. Có phải tôi làm trở ngại đến anh không?"
"Không phải như vậy!"
Nghe cô nói như vậy, trong lòng Hoa Cẩm đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043655/chuong-2057.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.