Tần Chu lành lạnh nói, " Hoa Cẩm, tôi không phải đã từng nhắc nhở anh, không nên có tranh chấp với Tổng giám đốc Mộ, anh lại dám ngay trước mặt anh ấy nói lời kia, cẩn thận bản thân khó đảm bảo."
Hoa Cẩm cắn môi, lại nói: " Tôi không sợ anh ta đối phó tôi, chỉ sợ anh ta đối xử không tốt với Thi Thi."
"Được, hai người các người, cũng đừng suy nghĩ lung tung nữa. Hoa Cẩm, anh tốt nhất ở trong bệnh viện dưỡng bệnh, Thi Thi cùng anh về trước."
"Không muốn, em muốn ở lại trong bệnh viện, chăm sóc Hoa Cẩm."
"Hoa Cẩm anh sẽ sắp xếp người chăm sóc."
Vân Thi Thi vẫn cố chấp nói: "Anh sắp xếp người chăm sóc, chưa hẳn đã thỏa đáng, vẫn là em chăm sóc Hoa Cẩm đi."
Tần Chu bất đắc dĩ thở dài một tiếng: " Được thôi! Chờ vết thương của Hoa Cẩm cũng ổn rồi, thì cùng về."
Điện thoại di động của Vân Thi Thi rớt bể, sở cảnh sát đưa điện thoại di động làm bằng chứng trả về, cũng khó có thể sửa chữa được, thế là, Tần Chu lại tốn chút công lao, mua cho cô điện thoại mới.
Cô gọi cho Hữu Hữu một cú điện thoại, nói là ở Hải Thị xảy ra một chút biến cố, có thể về chậm mấy ngày.
Hữu Hữu vô cùng lo lắng, hỏi kỹ là biến cố gì.
Vân Thi Thi sợ anh lo lắng, thế là nói thay đổi trong công việc, cần phải ở Hải Thị thêm mấy ngày.
Cúp điện thoại.
Sắc mặt Hữu Hữu lập tức lạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043588/chuong-2024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.