Chẳng lẽ là vì tín hiệu trong khách sạn không tốt sao?
Nhưng quá kỳ lạ rồi.
Điện thoại của Tần Chu tín hiệu vẫn luôn cực kỳ tốt, có đôi khi di động của cô không có tín hiệu, anh ta đều có tín hiệu.
Vân Thi Thi cứ gọi như vậy hơn mười cuộc, vẫn là nhắc nhở không liên lạc được.
Cô nhíu mày, đứng dậy, thay quần áo, ban đêm thời tiết rất lạnh, cô cố ý mặc một cái áo khoác, cầm thẻ phòng mở cửa đi ra ngoài.
Cô hình như còn nhớ Tần Chu ở phòng nào?
1502?
Cô ở tầng 14, hình như Tần Chu ở tầng 15, anh ta có nhắc số phòng với cô, nói có chuyện gì thì trực tiếp đi gõ cửa.
Nhưng mà lúc ấy căn bản không có chú ý nghe, bởi vậy không có nhớ kỹ số phòng của Tần Chu.
Trong lúc này, cô có chút ảo não, chỉ có thể dựa vào trí nhớ mơ hồ để tìm.
Thang máy đến tầng 15, cô mượn ấn tượng mơ hồ, đi tới cửa phòng 1502, nhẹ nhàng ấn chuông cửa.
“Leng keng - -”
Vài âm thanh liên tiếp, đều không có người đáp lại.
Vân Thi Thi nghi hoặc nhíu mày, chẳng lẽ không phải phòng 1502?
Lúc cô đang định rời đi, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng mở khóa cửa.
Vân Thi Thi có chút vui mừng xoay người, lại thấy sau khi cửa mở ra, vẻ mặt Hoa Cẩm mệt mỏi đứng ở cửa, ngữ khí không tốt hỏi: “Người nào… A…”
Nói còn chưa xong, Hoa Cẩm nhìn Vân Thi Thi đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043495/chuong-1979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.