Sinh ra là cô chủ nhà họ Tống, cô ta được mọi người nâng niu như thể hòn ngọc quý.
Ngoại trừ sao trên trời, bất kể thứ gì cô ta muốn đều sẽ được đáp ứng.
Vì vậy cô ta dần hình thành cái tính cách hiếu thắng, thứ gì cô ta không chiếm được thì sẽ liều mạng tranh giành, cho dù đầu rơi máu chảy cũng sẽ không từ bỏ ý định.
Có một lần, Ân Hi thích con búp bê của cô ta, cô ta không muốn, thà ném đi chứ nhất quyết không chịu tặng cho em gái.
Đây là bản tính của Tống Ân Nhã.
Tống Ân Nhã ngồi trên giường, ôm chăn khóc, Giang Khởi Mộng đứng bên cạnh than thở.
Tống Vân Tích thấy phiền muốn chết, cảm giác như đầu muốn nổ tung lên.
"Mẹ, mẹ mặc kệ nó đi! Nó muốn sống muốn chết gì thì tùy nó! Nếu nó thật sự có cái gan đó thì con cũng muốn nhìn xem nó có thể tự hành hạ mình thành cái dạng gì nữa!"
Tống Vân Tích vừa dứt lời, Giang Khởi Mộng liền trừng mắt nhìn anh ta một cái.
"Câm miệng cho mẹ! Con thấy bây giờ còn chưa đủ loạn hay sao?"
Tống Vân Tích híp híp mắt, vẻ mặt luống cuống, đi đi lại lại mấy bước, bỗng nhiên cười lạnh một cái, nói: "Mẹ muốn bao che cho nó thì cứ tiếp tục bao che đi, để con xem mẹ còn có thể bao che cho nó đến lúc nào! Trước mắt còn có con giúp nó thu dọn cục diện rối rắm, để đến lúc nó biến mọi chuyện trở thành không thể vãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043466/chuong-1964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.