🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Cho nên, anh là tới đây để hỏi tội em sao?" Tống Ân Nhã bị lời của anh làm cho trong lòng đau đớn, cô ta ngậm chặt môi, sắc mặt khổ sở: "Em không cố ý bày trò cho anh xem! Anh đừng có nói như vậy! Anh có thể không đến, em đâu có bắt anh đến!"



Mộ Nhã Triết lại cười lạnh: "Không bày trò là tốt! Nếu không, anh sẽ cảm thấy em như vậy là cực kỳ rẻ mạt!"



Rẻ mạt?



Tống Ân Nhã cười buồn, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng hết sức lạnh lẽo.



Mỗi một câu một chữ của anh đều khiến cô ta đau đớn, nỗi đau này còn gấp cả trăm ngàn lần nỗi đau thể xác.



Ngay cả lúc sắp đối diện với cái chết, cô ta cũng chưa từng tuyệt vọng đến mức rơi một giọt nước mắt.



Thế nhưng giờ khắc này, lời nói vô tình của anh lại khoét thẳng vào trái tim cô ta. Tống Ân Nhã cắn chặt môi, hai hàng nước mắt chậm rãi chảy xuống, rơi vào trong khóe miệng.



"Anh Mộ, tại sao anh lại có thể tàn nhẫn với em như vậy? Rốt cuộc là em đã làm sai cái gì mà anh lại dùng mấy lời tàn nhẫn như thế để tổn thương em?"



Tổn thương cô ta?



Là anh tổn thương cô ta sao?



Rõ ràng là cô ta tự coi rẻ mạng sống, tự tổn thương chính mình.



Vừa rồi anh có nhìn thoáng qua miệng vết thương của cô ta, cũng đã cẩn thận xem xét.



Miệng vết thương đúng là rất sâu, nhưng không phải là vị trí trí mạng, ít nhất cũng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043462/chuong-1961.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 1961: Đứng Lại! Không Được Đi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.