Vân Thi Thi thu dọn xong hành lý, đi ra, Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần đưa tới cửa, Tần Chu sai người mở cốp sau xe, Tiểu Dịch Thần cướp hành lý của Vân Thi Thi nhét ra phía sai.
Tần Chu trực tiếp nhìn ngốc.
Anh ta hoá đá tại chỗ, kinh ngạc cảm khái: "Đây quả thật là đứa trẻ bảy tuổi sao? Sức khỏe như trâu..."
"Ha ha ha."
Hữu Hữu bị chọc cho cười ha ha: "Mộ Dịch Thần là trâu đen nhỏ!"
Mộ Dịch Thần trực tiếp tức xạm mặt lại: "Cái gì mà trâu đen! Anh không phải! Anh rõ ràng rất trắng."
"Ai nói màu da của anh, em nói sức của anh, giống như trâu đen." Hữu Hữu ở một bên nhả rãnh.
Mộ Dịch Thần vô lực trừng mắt liếc một cái, cậu cảm giác sắp mình thương tích đầy mình rồi.
Trâu đen xấu quá...
Tại sao phải ví von cậu thành trâu đen?
Trong lòng Mộ Dịch Thần dễ bị tổn thương.
Tần Chu không nhịn được, cười ha ha, biểu thị hai đứa bé này thật sự là quá thú vị, nhất là Hữu Hữu, tiểu yêu tinh!
Vân Thi Thi bất đắc dĩ nói: "Hữu Hữu, con ỷ là mình thông minh khi dễ Tiểu Dịch Thần, đừng tưởng rằng chính mình nhanh mồm nhanh miệng là có thể khi dễ anh trai!"
Mộ Dịch Thần càng bi thương, ôm ngực, bất lực nhìn Vân Thi Thi.
Lời này của mẹ là ám chỉ nó ngốc sao?
Cảm giác tim lại bị đâm một dao.
Tiểu Dịch Thần ôm lấy tim, điềm đạm đáng yêu mà nhìn Vân Thi Thi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043456/chuong-1958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.