Đang lúc Vân Thi Thi còn chưa biết gì, liền cảm nhận được những ánh mắt thù địch nhìn về phía mình.
Cô nhìn quanh bốn phía, phát hiện không ít người đang tò mò nhìn bọn họ.
Hả...
Hình như vô tình cô đã trở thành kẻ địch của các nữ sinh rồi.
Chỉ có điều, đứng bên cạnh một người chói mắt giống như Tiểu Kiệt, đúng là có chút huênh hoang.
"Chúng ta quay lại xe đi?"
"Sao vậy?"
Cung Kiệt không phát hiện một đống ánh mắt tò mò sau lưng, khó hiểu nhướng mày: "Mệt sao?"
"Ừ, một chút! Chúng ta qua chỗ có thú dữ đi!"
Vì vậy, hai người vội vã lên xe, rời khỏi chốn thị phi này.
Thật ra Vân Thi Thi rất hưởng thụ khoảng thời gian được ở bên cạnh Cung Kiệt, anh là người thân mà cô quan tâm nhất, cũng là một trong số những người hiếm hoi vô cùng cưng chiều cô.
Anh không giống với Mộ Nhã Triết.
Mộ Nhã Triết đối với cô, đương nhiên là rất cưng chiều, nhưng cũng có ham muốn chiếm giữ rất mãnh liệt.
Còn Tiểu Kiệt thì khác.
Cô nói gì anh nghe nấy, giống như lúc nhỏ, cô nói cái gì, thì là cái đó, cho tới bây giờ vẫn luôn là theo ý cô.
Cô rất quý trọng Tiểu Kiệt.
Tương tự, cô cũng biết, Tiểu Kiệt quý trọng cô như sinh mạng.
Những gì anh thầm lặng cống hiến, cô đều nhìn thấy.
Thời gian một ngày rất ngắn ngủi, mới đó mà đã kết thúc.
Cô đưa anh trở về khách sạn, dọc theo đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043416/chuong-1941.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.