Đêm nay, tâm tình của anh rất tốt.
Hoa Cẩm đưa mắt nhìn hai người rời đi, cũng cười cười, vịn Lâm Phượng Thiên rời đi.
Lúc xe đi ngang qua chợ đêm, Vân Thi Thi dựa vào cửa sổ, bỗng hồn nhiên mà nói: "Em muốn ăn xâu nướng."
"Không cho phép!"
Mộ Nhã Triết lại không cho phép cự tuyệt.
Đồ nướng, đồ bỏ đi, không vệ sinh.
Cô làm sao thích ăn thứ này đến vậy?
"Không còn sớm, nên về nghỉ ngơi."
"Không nha, em muốn ăn mà! Em đã rất lâu không ăn rồi."
Mộ Nhã Triết bó tay rồi.
"Tần Chu không phải bảo em giảm béo, sắp sửa đi trên thảm đỏ rồi, tốt xấu gì cũng phải bảo trì dáng người một chút a?"
"Ăn một chút, không sao mà! Chỉ một chút!"
Vân Thi Thi bỗng nhiên nghĩ tới điều gì: " Anh sẽ không phải là chưa từng ăn xâu nướng chứ?"
"Chưa."
"Làm ơn! Ăn ngon lắm! Kỳ thật, món ngon đích thực, chính là ẩn giấu ở trong những ngõ hẻm phố phường này, hương vị không tệ, anh chưa từng ăn, sẽ hối tiếc vì đã bỏ qua."
Vân Thi Thi miệng lưỡi lưu loát, nhìn qua cửa sổ xẹt qua một đường móm ngon, tâm trí hướng về.
Có lẽ là thấy được ánh mắt quá hướng tới kia của cô, Mộ Nhã Triết cuối cùng mềm lòng, mới gọi tài xế dừng xe bên đường.
Đêm khuya, khí trời có chút lạnh.
Lúc cô xuống xe, anh cố ý đem áo khoác trên người choàng trên thân cô.
"Làm gì vậy, em không lạnh!"
"Khoác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043396/chuong-1930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.