Tống Ân Nhã còn chưa thấy rõ người trước mắt cuối cùng là ai, trên mặt đã là một mảnh nóng rát.
Một bạt tai mạnh mẽ, khiến cho mọi người ở đây, đều sửng sốt vì chuyện này.
Mộ Nhã Triết kéo cô ta một cái, Tống Ân Nhã căn bản không đứng vững, lảo đảo một cái, va vào bàn cơm, ngã ngồi thật mạnh trên mặt đất.
Cho tới giờ khắc này, cô ta vẫn khó có thể tin, ngẩng đầu, song khi cô ta thấy rõ bạt tai đến từ người nào, nước mắt ấm ức trong nháy mắt đã tràn ngập cả hốc mắt.
"Anh Mộ...?"
Anh vậy mà...
Anh vậy mà ra tay đánh cô!?
Là người trước mắt, khiến cô ta mất mặt không chịu nổi, quá đáng nhất là Mộ Nhã Triết đánh cô một bạt tai ngay trước mặt Vân Thi Thi.
Đau đớn trên mặt, căn bản không bằng một phần vạn nỗi đau trong lòng.
Một thoáng kia, thế giới của Tống Ân Nhã lập tức tối tăm mù mịt, mây đen dầy đặc.
Cô ta ngã ngồi dưới đất, dáng vẻ thê thảm, khiến cô ta mất hết mặt mũi, cô ta ôm đôi má đau đớn, gắt gao mím môi, môi run rẩy, căn bản không thể nói ra một âm tiết đầy đủ.
Vì sao?
Vì sao lại vì một người phụ nữ đê tiện như vậy, đây là lần đầu tiên anh Mộ tức giận với cô ta như vậy!
Dựa vào cái gì?!
Dựa vào cái gì mà trước mặt nhiều người như vậy, nhất là ngay trước mặt Vân Thi Thi, khiến cô ta mất mặt như vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043355/chuong-1910.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.