-------- "Mày khóc đi, mày la lên đi, bây giờ mẹ mày không có ở nhà, xem ai tới giúp được mày! Xem ai tới cho mày nhờ!"
-------- "Cứ như vậy mà ném xuống nước, không phải là quá nhân từ rồi chứ?"
-------- "Băm nát thây hai người họ, rồi đem cho cá mập ăn, có chết cũng không có gì đáng tiếc!"
-------- "Tiền, tôi cho ông, người, ông xử lý. Hiểu chưa?"
-------- "Quản lý Lý, cho ông ta tiền."
-------- "Hữu Hữu, cháu không nên bị thù hận che mờ mắt."
...
Từ chỗ sâu thẳm trong trí nhớ cậu, phảng phất trong nháy mắt bùng lên như suối phun, đó là hình ảnh Vân Na quỳ trước mặt cậu, không ngừng khóc lóc thảm thiết cầu xin tha thứ...
-------- "Hữu Hữu... Hữu... Hữu Hữu, dì sai rồi, là dì không đúng, dì không tốt! Lúc trước mắt dì bị mù rồi! Là dì không tốt mà! Dì thề, sau này không bao giờ... Khi dễ cháu nữa! Cũng sẽ không bao giờ... Khi dễ mẹ cháu nữa!"
-------- "Hữu Hữu, cháu sẽ không thật sự đẩy chúng ta vào chỗ chết đó chứ? Dì biết, dì biết là cháu muốn hù dọa chúng ta! Chúng ta sai rồi, ít nhất hãy nể tình ông ngoại cháu mà chừa cho chúng ta một con đường sống đi!... Cháu biết không? Cháu mướn người giết người, là phạm pháp đó! Là chuyện không thể nào tha thứ được!"
--------" Hu hu hu, Hữu Hữu! Dì không muốn chết! Cầu xin cháu, tha cho dì..."
Tiếng khóc chói tai không ngừng vang vọng bên tai cậu, đánh thẳng vào trong màng nhĩ.
Hữu Hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043321/chuong-1895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.