Nếu Vân Thi Thi nói là sự thật, vậy thật làm người ta ghen tỵ!
Kim chủ sau lưng cô thật quá nổi bật, đẹp trai như vậy, nhìn lại một lượt tất cả các kim chủ từng chống lưng cho cô ta, từ ba mươi mấy cho tới năm mươi mấy tuổi, thậm chí còn có người tầm tuổi ông nội cô ta!
Không hói thì cũng bụng phệ, vừa nghĩ tới cảnh cái thân thể toàn mỡ chảy nhão kia đè cô ta xuống, mỗi lần ân ái cũng đủ buồn nôn.
Ánh mắt Ngô Mộng Khiết ghen tỵ phải nói là nhỏ ra máu.
“Tôi đã nói rồi! Cô có thể nổi nhanh như vậy, nhất định là có kim chủ chống lưng phía sau! Chỉ là, Vân thi Thi, cô có vận khí thật tốt, có được một kim chủ hàng hiếm như vậy, thật là hâm mộ cô!”
Dừng lại một chút, cô ta chợt cười quyến rũ hất mái tóc dài thẳng mượt mà, một tay chống eo, nhẹ nhàng đưa tay vịn lên cửa sổ xe.
“Anh à, anh lại thích một người phụ nữ thế kia, thật là không có mắt nhìn người! Anh xem, chi bằng anh đá cô ta đi, em đi theo anh thì thế nào?”
Vừa nói, cô ta vừa tự cho là phong tình vạn chủng ném cho anh một cái liếc mắt, giọng nói uốn éo: “Công phu ở trên giường của em cũng rất tuyệt.”
Anh cau mày: “Bẩn.”
Ngô Mộng Khiết sửng sốt: “A? Anh nói gì?”
Mộ Nhã Triết mặt không đổi sắc ra lệnh: “Bỏ cái tay bẩn thỉu của cô ra.”
Nói xong, không chờ cô ta kịp có phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043303/chuong-1884.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.