Lục Cận Dự cũng sờ bụng kêu to gọi nhỏ: “Em cũng ăn không nổi nữa rồi! Khương Thân, đến Lạc Thành, chúng ta nhanh chóng đi săn đi! Nhất định phải tìm được bạn gái, nếu không sẽ bị lão đại ngược đến chết mất!”
“Muốn tìm thì cậu đi mà tìm, anh còn muốn ở cùng lão đại! Lão đại ngược anh trăm ngàn lần, anh vẫn quý mến lão đại như lúc ban đầu.” Khương Thân nắm lấy cơ hội vuốt mông ngựa.
Mộ Nhã Triết kiêu ngạo hừ lạnh.
Lục Cận Dự ở bên cạnh chém xuống một dao: “Anh vẫn quý mến lão đại như lúc ban đầu, lão đại vẫn ngược anh trăm ngàn lần.”
Trái tim Khương Thân bị tắc nghẹn, vụng trộm lau nước mắt chua xót.
Lục Cận Dự ở bên cạnh nói: “Vừa rồi anh nghe thấy lão đại nói gì chưa? ‘Ngoan ngoãn ở nhà, không được để anh lo lắng’! Ôi, lão đại đây là đang ở bên cạnh chúng ta, nhưng lòng lại đang ở chỗ chị dâu cơ!”
Khương Thân căm giận bất bình gật gật đầu.
Mộ Nhã Triết lại nói: “Chị dâu các cậu bình thường dễ dàng phạm vào điều ngu ngốc, tôi tất nhiên phải chăm sóc nhiều hơn một chút.”
Trong lúc vô ý lại bón đầy thức ăn cho chó.
Khóe môi Lục Cận Dự giật giật mạnh một phen, thiệt tình cảm nhận được tình yêu đang đánh đến!
“Yêu đương thật tốt!”
Khương Thân ở bên cạnh cảm khái nói: “Muốn nói chuyện yêu đương, giống như là chuyện kiếp trước ấy!”
“Nói bậy. Lần trước em thấy bên cạnh anh có phụ nữ.” Lục Cận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043241/chuong-1855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.