Giờ phút này cô chỉ quan tâm tới, Mộ Thục Mẫn kia, thật sự sắp mất nửa cái mạng rồi!
Dù cô hận bà ta, nhưng hôm nay là ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời cô.
Cô không muốn vì một người, mà nhiễm máu tươi.
Nếu là vì vậy mà mọi chuyện biến thành không vui, cô cũng không biết mình có cảm giác gì.
Vì thế, cô gần như khẩn cầu nói: "Tiểu Kiệt, nghe chị đi, được không? Ít nhất không nên là chỗ này! Hôm nay là ngày chị đính hôn, đừng làm ra chuyện như vậy! một vừa hai phải đi! Có được không?"
Cung Kiệt nghe vậy, nhíu mày, cũng không mạnh mẽ cứng rắn phản đối, anh hít một hơi khí lạnh, mở mắt ra, ánh mắt sắc bén nói: "Ngừng tay đi!"
Cơ hồ là tiếng nói anh vừa vang lên, Hách Ba đã dừng tay, lui ra sau lưng của anh, tùy thời chờ lệnh.
"Anh xuống tay, cũng quá nặng rồi! Đánh chết người thì phải làm sao bây giờ?" Cung Kiệt không kiên nhẫn răn dạy.
Vẻ mặt Hách Ba mờ mịt.
Không phải anh bảo xuống tay nặng một chút sao?
"Hôm nay là ngày quan trọng của chị tôi, nếu đánh người chết, máu khắp nơi, xui xẻo biết bao nhiêu?!" Cung Kiệt lại khiển trách.
Vân Thi Thi nói cái gì, thì là gì đó.
Theo suy nghĩ của anh, người phụ nữ thế này, đánh chết một người thì tính một người.
Nhưng mà chị nói, không thể trong ngày quan trọng này gây ra tai nạn chết người, anh lập tức thay đổi trận địa, đứng cùng chiến tuyến với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043160/chuong-1818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.