Đó là chị em ruột rồi!
Khương Thân lại bị quấn mờ mịt trong đầu, anh ta đột nhiên ngắt lời, hắng giọng một cái, mặt không chút thay đổi chỉ trực thăng không ngừng bay lượn trên trời, hơn nữa còn có lính đánh thuê hình thể dũng mãnh đứng ở cửa khoang thuyền, giống như ra sức tung cánh hoa, yên lặng hỏi: “Trực thăng này là của ai?”
Cung Kiệt thản nhiên nói: “Là của tôi.”
“Của anh sao?”
Khương Thân trầm ngâm một lát, lập tức liên tưởng đến cái gì đó, sau đó yên lặng hỏi: “Nói như vậy, mạnh mẽ xông phá phong tỏa, tàu hàng được võ trang đỗ ở cảng cũng là của anh sao?”
“Đúng vậy… Là của tôi…”
Mồ hôi lạnh của Cung Kiệt chảy ra, trái tim trống rỗng, lập tức đúng lý hợp tình nói: “Cái gì mà tàu hàng được võ trang? Rõ ràng chỉ là du thuyền bình thường, anh không nên nói lung tung.”
“Du thuyền bình thường sao?”
Khương Thân hoài nghi nheo mắt lại, liếc mắt đánh giá anh một cái.
Fuck!
Thực sự nghĩ anh ta bị ngu sao? Anh ta còn không phân biệt được du thuyền và tàu hàng được sao?
Huống hồ người nào nhét vào trong du thuyền mấy trăm thùng đựng vũ khí chứ!
Còn mạnh mẽ xông phá phong tỏa đường biển, dựa vào phong cách đỗ thuyền, du thuyền phổ thông có thể làm được chuyện này sao?
Hơn nữa…
Có ai thấy qua du thuyền trang bị hỏa tiễn và đại bác to như vậy sao?
Người nào thấy qua?
Người nào thấy qua không?
Người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043121/chuong-1798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.