“Vân Thi Thi?!”
Cô ta vừa mở miệng ra gọi, Vân Thi Thi cả người liền cứng đờ, cô biết cô không thể lừa được ánh mắt sắc bén của Tống Ân Nhã.
Tống Ân Nhã cười gian xảo, sau đó đi đến trước mặt cô, đứng trước mặt cô, nhìn cô từ trên cao xuống: “Trùng hợp quá vậy? Cô mà cũng đến mấy cửa hàng kiểu này sao?”
Vân Thi Thi không thèm để ý đến cô.
Tống Ân Nhã không quan tâm đến sự lạnh nhạt của cô, nhìn cô từ đầu đến chân, mỉa mai nói: “Cô nghe câu ‘oan gia ngõ hẹp’ chưa? Ha ha ha, tôi không nghĩ hôm nay lại có thể gặp được cô! Thế giới này, đúng là đi đâu cũng có tiểu nhân cản đường ngán chân nhỉ.”
Vân Thi Thi hơi bực bội.
Câu này phải là cô nói mới đúng chứ.
Thế giới này đúng là lắm tiểu nhân thiệt, đi đâu cũng gặp người chướng mắt cả!
Không khí xung quanh lạnh hết cả lên, nhân viên đi ra, đưa cho cô bọc đồ, sau đó cúi người cung kính nói: “Thưa bà, của bà đây ạ! Cho hỏi bà muốn thanh toán bằng tiền mặt hay quẹt thẻ ạ?”
“Quẹt thẻ giúp tôi, cảm ơn!” Vân Thi Thi khách sáo nói.
Nói xong, cô đứng lên, xem Tống Ân Nhã như không khí, trực tiếp lướt qua, đi đến quầy tính tiền, lấy từ ví ra một cái thẻ.
Nhân viên đang định cầm lấy thẻ, Tống Ân Nhã đã lên tiếng chê cười: “Mua tây trang hả? Ha ha ha? Đừng nói là dùng tiền của anh Mộ để mua nhé!?”
Vân Thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042945/chuong-1710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.