Cung Kiệt giật mình, nhíu mày lại nhưng không nói tiếng nào.
Vân Thi Thi chậm rãi trở về chỗ ngồi, cúi đầu, bả vai run lên.
Lại nghe Cung Kiệt trầm giọng nói: "Chị, buông tha đi! Rời xa anh ta đi, được không?"
"..."
"Chị, chị và anh ta là không có khả năng!"
Cung Kiệt ngồi xuống, lòng bàn tay ấm áp phủ lên mu bàn tay cô: "Theo em trở về nhà họ Cung đi! Em sẽ cho chị thấy, chị xứng với người tốt hơn!"
"Thế nào gọi là tốt hơn?" Vân Thi Thi ngẩng đầu, khó hiểu: "Tiểu Kiệt, em nói cho chị biết đi, cái gì là tốt nhất?"
"Em không cách nào trả lời cho chị được."
"Em không thể trả lời được, bởi vì em chưa từng yêu một người."
Cung Kiệt lại càng không biết nói gì.
Đúng vậy, nhiều năm như vậy rồi, anh chưa từng yêu một người.
Cái gì được gọi là tình yêu?
Anh không hiểu.
Anh không rõ, vì sao lại phải kết hôn?
Vì sao lại phải bên nhau cả đời?
Đối với anh mà nói, phụ nữ chỉ là một sự tồn tại khó nắm bắt mà thôi.
"Đối với chị, anh ấy chính là tốt nhất! Cho dù là ai cũng không thể thay thế được."
Cung Kiệt nhíu mày: "Chị xác định, anh ta thật lòng yêu chị chứ?"
"...?"
"Nếu như anh ta yêu chị, vậy tại sao sau khi công khai thừa nhận thân phận của Hữu Hữu, anh ta lại không tuyên bố sẽ kết hôn với chị?"
Vân Thi Thi hoảng hốt, trong mắt nổi lên tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042938/chuong-1706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.