Anh ngẩng đầu nhìn cô, trong mắt có đủ thứ cảm xúc hỗn loạn, cô không thể nhìn ra thứ gì.
"Chị... Chị muốn kết hôn sao?"
Cung Kiệt nhíu mày lại, vẻ mặt có chút hoảng hốt.
Vân Thi Thi thấy sắc mặt anh hơi kỳ lạ thì cũng khó tránh khỏi ngạc nhiên.
"Ừ. Em sao thế, Tiểu Kiệt?"
"Không có gì!"
Cung Kiệt cố lấy lại bình tĩnh từ đống suy nghĩ phức tạp, ngẩng đầu nhìn cô một cái, ánh mắt lại càng sâu thẳm.
"Chị chuẩn bị kết hôn rồi sao?"
"Ừm... Ừ!"
"Tại sao lại đột ngột như thế? Lúc trước em chưa từng nghe chị nhắc qua."
Vân Thi Thi kéo căng khóe môi, mỉm cười xấu hổ: "Lúc trước không nói với em là bởi vì không biết phải mở miệng thế nào! Hơn nữa cũng chưa định ngày kết hôn, mới chỉ định cử hành lễ đính hôn trước."
Nói xong, cô đưa tay ra đặt lên mu bàn tay anh, dịu dàng mỉm cười: "Chị muốn nói với em chính là chuyện này, Tiểu Kiệt, em sẽ tới tham dự lễ đính hôn của chị chứ? Em sẽ chúc phúc cho chị chứ?"
Cung Kiệt đột nhiên thấy buồn phiền trong lòng.
Chỉ là anh không thể hiện cảm xúc lên mặt.
Cung Kiệt khép mi, trong đầu hiện lên rất nhiều đoạn ký ức vụn vặt.
Những ký ức như cơn ác mộng giống như phá kén mà chui ra, thiêu đốt cả người anh, lúc này anh chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra!
Cung Kiệt nhíu chặt mày, vừa mâu thuẫn lại vừa hốt hoảng.
Bỗng dưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042935/chuong-1704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.