"Cảm ơn ông nội!"
Hữu Hữu nói ngọt một câu.
Mộ Thịnh nhận trà của cậu, như vậy những người còn lại, đương nhiên càng không lập trường khước từ gì rồi!
Khi Hữu Hữu bưng trà đi đến trước mặt Mộ Lâm Phong, ngước mắt, một già một trẻ, dùng ánh mắt giao phong ngắn ngủi qua.
Lòng dạ Hữu Hữu biết rõ, Mộ Lâm Phong không đồng ý cậu.
Nhưng cậu thì sao? Cũng không đồng ý ông trẻ này!
Không đồng ý thì không đồng ý, trà phải mời, đây là quy củ, nhất định phải coi trọng!
"Ông trẻ, mời uống trà!"
Hữu Hữu cười một tiếng, không kiêu ngạo không tự ti dâng trà lên.
Mộ Thục Mẫn gấp gáp nhìn chằm chằm vào Mộ Lâm Phong, đã thấy ông lại vươn tay, nhận lấy trà của Hữu Hữu, chỉ là khóe miệng lại là co quắp một trận, hiển nhiên cố gắng ẩn nhẫn tức giận.
Ông không phải là muốn tiếp nhận chén trà này chứ?!
"Anh hai!"
Bà ta có chút lo nghĩ hô nhỏ, lại thấy ánh mắt Mộ Lâm Phong cảnh cáo, đến tận đây, bà ta liền vội vàng cúi đầu xuống, không dám tiếp tục hai lời.
"Vân Thiên Hữu... Tên cháu là vậy?"
Hữu Hữu gật đầu, nhìn qua ông ta, đôi mắt mỉm cười.
"Là cái tên rất hay!"
Mộ Lâm Phong thổ lộ một câu ba phải, lập tức, nhấp một ngụm trà, liền bỏ qua một bên, chỉ là từ đầu đến cuối sắc mặt không dễ nhìn lắm.
Trà kính qua hai vòng, Mộ Thịnh và Mộ Lâm Phong đều nhận, như vậy những người khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042922/chuong-1698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.