Người đàn ông này khí thế quá mạnh mẽ, so với lãnh đạo sở giáo dục tỉnh đến thị sát còn khiến cô ta khẩn trương hơn.
Rõ ràng tuổi còn trẻ, trên người lại mang theo một loại khí thế bễ nghễ như người đứng trên cao liếc nhìn chúng sinh, toàn thân toát ra hơi thở cường giả.
Cho dù là mẹ Lâm Phong kiêu ngạo hách dịch cũng phải thu liễm thái độ, giật giật khóe môi không nói gì.
Trong đám người, người đàn ông này tồn tại như một vị thần, làm chủ tình huống, khiến cho cả căn phòng rơi vào im lặng, anh không mở miệng thì ai cũng không dám nói.
Mộ Nhã Triết ôm Hữu Hữu vào trong ngực kiểm tra một chút, trên mặt cậu không có tổn thương gì, nhưng khi cởi áo cậu ra, lại thấy chỗ xương quai xanh của cậu có chút bầm tím, không nghiêm trọng lắm nhưng cũng không hề nhẹ.
Như là bị thứ gì đó đánh vào.
Đương nhiên, không có khả năng là bị người ta đấm.
Có chút giống như bị vật nào đó cứng rắn đập phải.
Vết thương vừa mới không lâu còn hơi đỏ nên không lộ rõ.
Chờ thêm một lát nữa hẳn sẽ sưng tấy tạo thành vết bầm tím.
Trừ chỗ đó ra cũng không có chỗ nào quá mức rõ ràng.
So với Hữu Hữu thì đứa bé kia bị thương nặng hơn một chút, thằng bé cũng được mẹ ôm vào trong ngực, ánh mắt nhìn Hữu Hữu đầy oan ức cùng oán hận, người ngoài nhìn vào liền thấy rõ ràng hai tiểu gia hỏa này đã từng xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042665/chuong-1571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.