Vân Thi Thi trầm ngâm trong giây lát rồi bấm số gọi đi.
Một hồi chuông vang, cuộc gọi đã được chuyển tiếp.
Đầu bên kia truyền đến giọng nói có chút hờn giận của Mộ Nhã Triết: "Sao em không nghe điện thoại?”
"...Em, điện thoại em hết pin, tắt..."
"Em có biết, gọi không được cho em, anh rất lo lắng?!"
Mộ Nhã Triết suýt nữa thì dùng định vị vệ tinh để tìm vị trí của cô.
Kết quả, cô lại nói với anh điện thoại cô hết pin.
Sợ bóng sợ gió một hồi!
Xem ra, quan tâm quá sẽ bị loạn!
Đỗ xe tại bên đường, Mộ Nhã Triết nắm chặt di động, trong lòng lúc này mới thoáng buông lỏng, ổn định lại.
"Thực xin lỗi... Em không biết điện thoại hết pin! Khiến anh phải lo lắng rồi."
Đầu bên kia truyền đến giọng nói yếu ớt đầy áy náy của Vân Thi Thi, thật cẩn thận giống như đứa bé phạm sai lầm.
Mộ Nhã Triết im lặng một lúc sau, tức giận nhưng không nỡ mắng cô, vì thế, anh đột nhiên nói: "Không có việc gì! Anh chỉ lo em xảy ra chuyện gì thôi."
"Uh`m, em có chút mệt mọi, muốn nghỉ ngơi trước!"
Vân Thi Thi thật sự rất mệt, vì thế cô nhanh chóng lên giường nghỉ ngơi.
Mộ Nhã Triết lại im lặng, lát sau anh nói.
"Được! Em nghỉ ngơi đi."
Nói xong, không đợi cô đáp lại, anh đã cúp máy.
Vân Thi Thi nói một tiếng "ngủ ngon", cúp điện thoại, sau đó cố nâng bước chân nặng trĩu bò lên giường, ngủ.
Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042653/chuong-1566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.