"Anh điên rồi!"
Tần Chu khó có thể tin mở to hai mắt nhìn anh ta.
"Cô ấy đáng sao? Cô ấy đáng cho anh làm như vậy sao?"
Mắt của Cố Tinh Trạch nhìn thắng vào anh, trong mắt chứa đầy kiên định: "Đáng!"
Tần Chu sửng sốt, bị anh làm nghẹn lời.
Cố Tinh Trạch xiết chặt nắm đấm, dưới ánh trăng, trên gương mặt đẹp mắt của anh ta, là sự kiên định không thể phá vỡ: "Tôi muốn cho cô ấy, cuộc sống hạnh phúc nhất!"
Anh sẽ cho Thi Thi, cuộc sống hạnh phúc nhất!
"Dù cho... phải trả giá tính mạng của mình vì cô ấy?"
Tần Chu nhíu mày, vẻ mặt phức tạp.
"Ừ."
Một chữ ngắn gọn, nhưng không hề chậm chạp.
Trong mắt Cố Tinh Trạch là sự kiên định trước nay chưa từng có.
Từ trước tới giờ, anh ta rất ít chủ động làm gì, mới đầu, thích Vân Thi Thi, cũng chỉ giấu sâu trong đáy lòng, bởi vì anh ta không hy vọng, yêu thích của anh ta, mang đến phiền não cho cô.
Yêu một người, không giữ lại, nhưng không nên quấy rầy người ấy.
Nhưng mà giờ đây, anh không nghĩ như vậy nữa.
Nhất là lúc nhìn thấy trong màn hình TV, Mộ Nhã Triết ôm Vân Thi Thi đi trên thảm đỏ, anh thấy thật không cam lòng!
Anh không cam lòng lui buốc, không cam lòng nhường người phụ nữ mà mình yêu thương cho người ta!
Cố Tinh Trạch đi đến bên thùng rác, hơi hơi cúi người, trân trọng nâng một bó hoa bách hợp trong thùng rác trong tay.
Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042530/chuong-1507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.