Vừa hưởng thụ, vừa chỉ huy độ nặng nhẹ trên tay cậu.
Tiểu Dịch Thần dễ tính cười cười, dùng sức hơn một chút.
"Hữu Hữu à, dễ chịu không?"
"Ừm hừ, cũng được."
Hữu Hữu lạnh lùng đánh giá một câu, mí mắt cũng không nâng.
Tiểu Dịch Thần thất bại "Hu" một tiếng, lại tiếp tục vùi đầu ra sức mát xa.
"Ngu ngốc, nhẹ một chút!"
"..."
"Bên này, hơi mạnh một chút."
"Ừ."
"Ưm... dễ chịu."
"Ha ha."
Tiểu Dịch Thần cười rất tự hào, vẻ mặt ngây thơ, vô cùng đáng yêu.
Hữu Hữu lười biếng mở mắt, lười biếng liếc cậu một cái, ra lệnh: "Mát xa xong thì mang quần áo đi phơi!"
Sắc mặt Tiểu Dịch Thần suy sụp, không cam lòng gật gật đầu, lập tức ôm chậu quần áo đi ra ban công.
Đôi mắt Hữu Hữu cong cong, cười trộm nhìn bóng lưng ủ rũ của Tiểu Dịch Thần, trên mặt hiện lên chút đắc ý.
Người này, có đôi khi vô cùng đáng yêu!
...
Tần Chu chạy tới phòng Cố Tinh Trạch khách sạn, gõ cửa.
Một lúc lâu sau cũng đã ai trả lời.
Anh ta hoài nghi nhíu mày, về phòng mình - - phòng Tần Chu ngay cách vách Cố Tinh Trạch, lần tới Milan này, anh ta sắp xếp Vân Thi Thi và Cố Tinh Trạch cùng một khách sạn, đồng thời, vì phòng vạn nhất, anh ta cũng giữ thẻ mở cửa dự phòng của hai người.
Về phòng tìm mở cửa dự phòng của Cố Tinh Trạch.
Dùng thẻ mở cửa, thuận lợi vào phòng, lọt vào trong tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042521/chuong-1503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.