Cô nhớ lời Tần Chu dặn, không dám mở cửa cho người lạ.
Một lúc sau, ngoài cửa không còn tiếng động nào.
Vân Thi Thi đi về phía cửa, chợt phát hiện trên cửa có mắt mèo, cô mở mắt mèo nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy hành lang trống trơn.
Chắc không phải là người phục vụ chứ?
Cô nhún vai, quay về trên ghế sofa, mở điện thoại, cô lên Wechat gửi cho Tần Chu mấy tin nhắn.
“Vừa rồi ngoài cửa có người cuồng nhấn chuông cửa, thật dọa người.”
“Khách sạn này không phải thường có biến thái lui tới chứ? [→_→]”
“Ạnh Tần, em rất sợ, sợ có tên hư hỏng nào đó đến bắt cóc em~”
Ở nước ngoài tín hiệu có chút tắc nghẽn, hơn nửa ngày tin nhắn mới được gửi đi.
Vân Thi Thi oán thầm một câu, mạng ở khách sạn này thật nát.
Chỉ lát sau, Tần Chu liền trả lời tin nhắn của cô.
“Em mở cửa?”
Vân Thi Thi trả lời: “Không mở cửa, không phải anh dặn em mặc kệ là ai nhấn chuông cửa đều không mở sao? Em vẫn luôn cẩn thận nghe lời anh.”
Tần Chu: “...”
Ngay sau đó, đáp lại cô là một icon phẫn nộ.
“Bây giờ còn nhấn chuông cửa không?”
Vân Thi Thi trả lời: “Không có, em mới vừa đến trước cửa, nhìn thoáng qua mắt mèo thì không có ai rồi.”
Đợi vài chục giây sau, Tần Chu mới gửi một tin nhắn qua: “Không cần mở cửa, bảo vệ tốt chính mình, có chuyện gì, anh sẽ điện thoại thông báo cho em.”
Vân Thi Thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042438/chuong-1461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.