Chuyện này đối với anh mà nói chính là điều vui mừng nhất!
Anh chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày anh lại có thể nghe được những lời như vậy từ trong miệng thằng nhóc cao ngạo này.
Thậm chí lúc này Mộ Nhã Triết vẫn còn cảm thấy khó tin, giống như đang chìm trong mơ, một hồi lâu sau vẫn chưa phục hồi tinh thần.
Hữu Hữu thấy anh phản ứng chậm chạp thì có chút không vừa ý, cao ngạo hầm hừ, bất mãn nói: "Tại sao không nói gì? Có phải cha không muốn không?"
Mộ Nhã Triết vội vàng nói: "Không phải! Thằng nhóc ngốc nghếch này!"
Hữu Hữu mở miệng, hờn giận: "Nếu như không muốn, cũng không cần miễn cưỡng! Đừng tự cho rằng con rất thích cha, nếu không phải là mẹ nhìn trúng cha thì còn lâu con mới thèm để ý!"
Giọng điệu kiêu ngạo đầy quen thuộc của Hữu Hữu.
Mộ Nhã Triết cười mỉm, sủng nịnh xoa tóc cậu: "Được!"
Lúc này, cậu mới nói: "Cha nghĩ rằng con sẵn lòng ở cùng cha sao?"
Thấy Mộ Nhã Triết không tỏ thái độ, Hữu Hữu càng ghét bỏ: "Nếu không phải lo lắng cho mẹ, sợ cha không đủ quan tâm mẹ, ức hiếp mẹ, thì con chỉ muốn cả đời mẹ chỉ ở cùng con thôi, cha đừng có hiểu lầm!"
Mộ Nhã Triết vẫn cười mỉm, sủng nịnh xoa tóc cậu: "Được!"
Động tác của anh càng làm cho Hữu Hữu hờn giận.
Tại sao một chút thái độ cũng không có.
Trong lòng Hữu Hữu khó chịu.
"Này! Cha..."
Mộ Nhã Triết bỗng nhiên hạ mắt, nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042294/chuong-1388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.