Ở trước mặt Mộ Nhã Triết, cậu đều tỏ ra lạnh lùng, nhưng mà thật ra cậu đã sớm công nhận người cha này.
Là vì yêu ai yêu cả đường đi!
Cũng bởi vì Mộ Nhã Triết đủ ưu tú, cho nên mới có thể nhận được sự công nhận của cậu!
Mộ Nhã Triết chỉ cảm thấy ngực của mình như bị ai đó đánh mạnh một cái, nứt ra một đường, một dòng nước ấm áp ồ ạt tiến vào, thế cho nên đứng lặng giữ đêm khuya gió buốt cũng không hề cảm thấy lạnh lẽo, ngược lại còn thấy toàn thân ấm áp.
Hữu Hữu lạnh lùng hừ khẽ, nhìn bộ dạng Mộ Liên Tước sống không bằng chết, nhàn nhạt nhếch môi: "Ông tư, còn hai viên đạn nữa, ông chịu được không?"
"..."
"Hai phát súng này, là tôi trả thay cho ông nội bà nội mà tôi chưa từng gặp mặt!"
Hữu Hữu nói xong, lại là "pằng pằng" hai phát, nhắm thẳng ngực ông ta.
Chỉ cách tim một tấc.
Mộ Liên Tước bất tỉnh nhân sự!
Xung quanh lập tức vắng lặng, yên tĩnh vô cùng, chỉ có tiếng gió rít lên từng hồi.
Cả người Mộ Lâm Phong cứng ngắc như đá, cự kỳ sửng sốt!
Hữu Hữu vẫn giữ nguyên tư thế cầm súng, tim đập loạn nửa nhịp, sau đó tầm mắt lại khôi phục tiêu cự!
Nhưng mà, khi ánh mắt chạm đến đến thân thể xụi lơ đầm đìa máu trên mặt đất, lúc này cậu mới giật mình, vừa rồi cậu rốt cuộc làm cái gì?
Cậu giết người...?
Cậu nổ súng, giết người...
Đây là lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042287/chuong-1385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.