Cho dù là nhân vật quan trọng, cũng muốn thưởng thức vài phần tính tôi, huống chi là quan chức cấp cao của chính phủ, thấy ông ta đều cúi đầu khom lưng.
Mộ Nhã Triết vậy mà có bản lĩnh mang người đi dưới mí mắt của Mộ Lâm Phong sao?
Mộ Liên Tước nghĩ lại, trong lòng không rét mà run, xem ra ông ta khinh thường đứa cháu trai này rồi!
Khi nào thì anh lại nắm giữ quyền thế lớn như vậy?
Không thể không nói, Mộ Lâm Phong và Mộ Liên Tước đúng thật là có chút khờ dại rồi!
Mộ Nhã Triết muốn một người, thuộc hạ của Mộ Lâm Phong có thể chống đỡ được sao?
Mộ Liên Tước ngồi lên xe, nhưng mà không biết rốt cuộc chiếc xe này mang ông ta đi hướng nào?
Nhà giam sao?
Hay là…
Ông ta không dám nghĩ sâu hơn nữa, chỉ hy vọng Mộ Nhã Triết có thể chừa chút tình cảm lại cho ông ta, đừng có đuổi tận giết tuyệt!
Bây giờ Mộ Lâm Phong có biết Mộ Nhã Triết đã dẫn người đến rồi hay không?
Nếu biết ông ta sẽ đến cứu ông sao??
Lúc này, trong bệnh viện.
Mộ Thịnh nằm trên giường bệnh, ông suy yếu tựa vào đầu giường, thở bằng bình oxi, đôi mắt mờ cố gắng mở ra, giống như cỏ khô hấp hối chết bên cạnh hoàng tuyền.
Bên giường, một trái một phải, Mộ Nhã Triết và Mộ Lâm Phong ngồi đối mặt nhau, trong lúc đó đều rơi vào im lặng không nói, giống như giằng co không một tiếng động.
Tư thế của Mộ Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042231/chuong-1357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.