Mộ Lâm Phong nghe, vừa tức giận lại vừa kinh hãi giật mình, một là vì giọng điệu cuồng vọng của Mộ Nhã Triết, còn là bởi vì trong lời nói của anh hàm ẩn ý cảnh cáo, một chút thể diện cũng không có ý lưu lại cho ông ta!
Cùng với thẹn quá thành giận, Mộ Lâm Phong cũng cảm giác được một tia sợ hãi.
Ông ta không khỏi rơi vào trầm tư, nghĩ, người ông ta nhiều năm như vậy bồi dưỡng ra được, độ trung thành với ong ta rốt cuộc được bao nhiêu?!
Lúc trước, Mộ Nhã Triết đối với bề trên, luôn luôn kính trọng có thừa!
Anh cho dù cuồng vọng, cho dù lãnh khốc, tuyệt tình lạnh lùng, nhưng đối với bề trên trong dòng tộc, lại vô cùng tôn kính.
Nhưng mà bây giờ, Mộ Lâm Phong từ trong lời anh nói, nhận ra được sự phản nghịch ương bướng của anh đối với ông ta.
Đáy lòng không thể không nghĩ, có nên chỉnh đốn gân cốt anh, cho anh biết thế nào là lễ độ một chút hay không!
Nghĩ như vậy, lời ông ta nói, cũng không khách khí đáp lại: "Ha ha! Cháu cũng đừng nên quá đáng! Hừ hừ... Thằng nhóc này, lại còn cùng chú tranh cãi đúng hay không?! Được. Cháu nói như vậy, chú cũng không biết nói gì hơn! Cháu tính toán món nợ của cháu, chú bảo vệ người của chú! Nếu chú không thể bảo vệ được, xem như cháu có năng lực! Nhưng, chú cảnh cáo cháu trước, Nhã Triết, đến lúc đó đừng trách chú hai không có nhắc nhở cháu, cháu làm thế cuối cùng sẽ dẫn đến hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042153/chuong-1320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.