Ông ta nói đến chỗ kích động, ho kịch liệt vài tiếng, lập tức khàn khàn nói: "Em làm như vậy, cũng không phải đơn thuần vì tư lợi bản thân! Em cũng là vì Mộ thị mà! Em làm không được, em làm không được việc cứ trơ mắt nhìn giang sơn Mộ thị, trong vòng một đêm, sụp đổ trong tay một phế vật! Đây chính là tâm huyết của chúng ta! Tuyệt đối không cho phép để anh ta dầy xéo!"
"Đủ rồi!"
Mộ Lâm Phong giống như kiệt sức, tâm tư lao lực quá độ thở dài một tiếng: "Sự việc kia đều đã qua, anh không muốn lại truy cứu, em Tư, em cũng nên có chừng có mực!"
"Anh hai, trước mắt, em nên làm cái gì? Anh không thể không quản em!"
Mộ Lâm Phong nhìn về phía ông ta, lại thở dài thăm thẳm một cái: " Tư à, lúc còn nhỏ, anh liền nhìn ra được, trong mấy anh em ta, chỉ có em, lòng ham muốn công danh lợi lộc nặng nhất! Dã tâm lớn nhất! Anh thừa nhận, trong mấy anh em ta, năng lực của em, xem như xuất chúng! Anh không phủ nhận! Em có thể làm ra những chuyện hoang đường đó, đã là quá mức!"
Mộ Liên Tước cắn răng: "Em lúc đó trẻ tuổi nóng tính, em chính là không cam lòng! Em không cam tâm! Cho nên, em mới muốn lão già kia cũng nếm thử cảm giác đau khổ khi từng bước từng bước mất đi thứ yêu mến nhất!"
"Được rồi, im miệng đi!"
Mộ Lâm Phong xoay người, trầm mặc một lát, bỗng nhiên nói: "Tối nay, anh cử người bảo vệ em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042149/chuong-1318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.