May mà ông ta xuất hiện kịp thời, cũng ngăn cản kịp lúc!
Nếu không, ông ta thật sự không dám nghĩ tiếp!
Từ một màn vừa rồi, Mộ Lâm Phong cũng coi như lĩnh giáo một chút, thủ đoạn ngoan độc từ đứa cháu này của ông!
Mộ Nhã Triết nhìn thấy ông ta, trên mặt lại lãnh đạm: " Chú hai, tại sao chú lại ở chỗ này?"
"Điên rồi, quả thực là làm càn! Cháu điên rồi sao?! Vừa rồi, cháu rốt cuộc muốn làm cái gì!"
"Không có gì!"
Mộ Nhã Triết đùa cợt nở nụ cười, lạnh lùng nói: "Đã nhiều năm như vậy, có vài ân oán nợ cũ, dù sao cũng nên cùng người nào đó tính tính toán toán cho rõ ràng từng khoản một chứ!?"
"Làm càn!"
Mộ Lâm Phong tức thở hổn hển, ông vừa muốn nói gì, bỗng nhiên dừng lại, nhìn quanh bốn phía, trong mắt hiển nhiên có ý cảnh cáo!
Mẫn Vũ nhìn một lần, tất nhiên là ngầm hiểu trong lòng, lập tức dọn bãi, chính mình cũng rút lui rồi.
Đến bây giờ, trong hành lang, chỉ còn lại ba chú cháu!
Người đều đã đi, Mộ Lâm Phong trừng mắt liếc anh một cái: "Không cho phép làm càn! Nhã Triết, ông ấy là chú Tư của cháu, là bề trên của cháu! Cháu làm như thế, đúng sao!? Mặc kệ ông ấy làm sai chuyện gì, dù sao ông ấy cũng là bề trên của cháu, vừa rồi cháu làm như vậy, quả thực là đại nghịch bất đạo!"
Sắc mặt Mộ Nhã Triết lạnh xuống: "Thế nào, chú hai, nghe khẩu khí của chú, chú là muốn giải vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042145/chuong-1316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.