Cậu chu miệng, cái miệng nhỏ hồng hào nhẹ nhàng thổi, bọt nước trong suốt theo ống thổi bay ra, lập tức bay trong không khí, theo gió mát bay lên cao, ánh mặt trời chiếu vào khúc xạ ra rất nhiều màu sắc huyền ảo.
ống thổi này là đồ trước đây Hữu Hữu tự mình chơi đùa, dùng dụng cụ đơn giản để chế tạo ra ống thổi này.
Lúc Hữu Hữu rời giường, Tiểu Dịch Thần cũng thức dậy, đứng ở bên cạnh nhìn Hữu Hữu dọn dẹp vệ sinh, lại giặt quần áo, mà vết thương trên người cậu còn chưa có khỏi, hơn nữa cậu sẽ không làm việc nhà, nhưng mà cậu cũng muốn giúp, cho nên đứng ở bên cạnh chân tay luống cuống.
Hữu Hữu đem đồ chơi trước kia mình tự làm ra, lại đổ nước xà phòng vào, để cho cậu thổi chơi.
Thổi bong bóng, là hồi ức thơ ấu của rất nhiều đứa bé, trước đây Hữu Hữu rất ít khi đi ra ngoài, cậu thích nằm úp sấp trên cửa sổ, cầm ống thổi tự chế thổi bong bóng.
Cậu cố ý thay đổi một chút, bong bóng từ ống thổi cậu làm thổi ra rất to, rất tròn!
Thứ đồ chơi này, đối với Tiểu Dịch Thần mà nói, rất là kỳ lạ!
Lúc này chơi đùa, chơi đến nghiện, ngồi ở trên bồn hoa, vui vẻ đùa nghịch, cảm thấy nó rất là thú vị!
Trước đây cậu chưa từng chơi đồ chơi như này bao giờ, cảm thấy nó rất là thú vị, nhất là nhìn bong bóng mình thổi ra to như vậy bay bay trong gió, trong lòng liền tự nhiên sinh ra cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042125/chuong-1307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.