Có đôi khi anh thường cảm khái, dòng họ nhà họ Mộ to lớn, anh lại có nhiều người thân như vậy.
Trên người bọn họ, cùng chảy chung dòng máu với anh.
Vậy thì sao?
Có đôi khi, những người này tuy là người thân, nhưng cũng không giống người thân.
Mỗi người ở đây, bề ngoài thì quan tâm, thực tế thì sao?
Hận không thể tìm được thời cơ thích hợp, buộc anh phải từ chức!
Danh lợi chung của gia tộc, toàn bộ đều sớm lấy lợi ích làm chủ, còn nói gì đến chuyện tình thân!
Nếu bọn họ không nể mặt, còn trông chờ anh nhớ đến tình thân gì đó, thực là nực cười.
Mộ Nhã Triết lạnh lùng nói: “Chú hai, chuyện cháu đã quyết định, chưa bao giờ có hối hận, cháu cho rằng, chú hiểu cháu mới phải!”
Mộ Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên là tức giận đến không thể nói nên lời.
Mộ Thục Mẫn ở bên cạnh nói: “Vậy chuyện Hội Đồng Quản Trị là sao? Cháu thật sự muốn đem cổ phần chuyển cho chú tư của cháu sao?”
“Chỉ cần chú hai đồng ý với cháu một chuyện, cháu sẽ hủy bỏ họp cổ đông.”
“Chuyện gì?”
Giọng nói của Mộ Nhã Triết trầm xuống trong chớp mắt: “Quản thuộc hạ của chú thật tốt! Lúc nào thì người của quân khu thành phố có thể để người ngoài tùy ý điều khiển rồi ạ?!”
Trong lòng Mộ Lâm Phong cứng lại, liếc mắt nhìn anh một cái, trong lòng hiểu rõ, người cháu này của ông ta nhìn thấu mục đích của ông ta rồi!
Lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042036/chuong-1264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.